Cô bé Iđa lẩm bẩm:
- Những bông hoa tội nghiệp của mình héo tiệt cả rồi. Mới tối
qua còn đẹp là thế mà hôm nay đã tàn! Tại sao thế, anh nhỉ? Em cất tiếng hỏi một
anh sinh viên, người bạn lớn tuổi của em, đang ngổi trên một chiếc trường kỷ
nghe em nói.